LẠC VƯƠNG PHI - Trang 920

Lâm Huyền Sương sinh ra ở Dược Vương cốc. Từ nhỏ đã theo phụ thân

chữa trị cho không ít bệnh nhân, nên không xem trọng những phép tắc linh
tinh, kiểu nam nữ thụ thụ bất than gì đó.

Nhưng lúc này, đối mặt với bàn tay của Nam Cung Quyết, nàng lại có

chút ngượng ngùng. Gương mặt xinh đẹp, nổi lên hai rặng mây đỏ ửng.
May mà Bắc Đường Diệp đều đặt tất cả tâm tư trên người Nam Cung
Quyết, chưa chú ý tới sự khác thường của nàng.

“Lâm cô nương, cứu người quan trọng hơn. Không nên để ý tới nhiều

phép tắc như vậy!” Nếu lần này Nam Cung Quyết vẫn không tỉnh lại, chỉ sợ
Thanh Tiêu sẽ sinh biến. Cuộc sống của Bắc Đường Diệp hắn cũng sẽ
không được dễ chịu!

Thời gian Lâm Huyền Sương đến kinh thành cũng không dài, nhưng

nàng ở Lạc vương phủ, thấy những thị vệ, ám vệ thường xuyên lui tới, cùng
với Nam Cung Quyết và Bắc Đường Diệp tiến vào thư phòng cứ bàn bạc
việc gì đó suốt cả một ngày, làm nàng cảm giác được: Kinh thành sóng
ngầm mãnh liệt.

Trong giọng nói của Bắc Đường Diệp đầy phiền muộn và bất đắc dĩ.

Lâm Huyền Sương tự nhiên cũng nghe ra. Ánh mắt mất tự nhiên hơi lóe
lóe, trong lòng dâng lên sự chua xót:

Mạch đập của Nam Cung Quyết cơ bản đã trở lại bình thường. Sở dĩ hắn

vẫn hôn mê bất tỉnh, là do tâm bệnh. Tâm bệnh thì cần tới tâm dược, ngoài
thứ đó ra, cho dù là dược liệu trân quý cũng không có chút tác dụng nào đối
với Nam Cung Quyết.

Lâm Huyền Sương cũng biết, mình không phải tâm dược của Nam Cung

Quyết. Nhưng là, trong tiềm thức, nàng muốn mình trở thành tâm dược của
Nam Cung Quyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.