LÀM NŨNG TRONG LÒNG ANH - Trang 115

"Mẹ, con không có!"

"Lúc con vừa mới một mình trở về, mẹ đã nghi, Bạch Bạch từ nhỏ đến

lớn tính tình ra sao mẹ đều biết, con bé chưa bao giờ nói dối, lại càng sẽ
không dính dáng tới mấy tên nam sinh xấu kia. Hiện tại, mẹ thật sự là càng
ngày càng không rõ, Phi Phi, trong lòng con đang nghĩ cái gì, vì cái gì con
lại muốn hại em mình?"

"Mẹ, chẳng lẽ mẹ nghĩ con như vậy sao?" đôi mắt Tịch Phi Phi đỏ

bừng, nước mắt rớt ra ngoài: "Tại sao con phải làm như thế, còn. . . Còn
không phải bởi vì. . . bởi vì. . ."

Tịch Phi Phi ra vẻ bi thương, che mặt khóc: "Bởi vì con ghen tị với

em, các người yêu thương em ấy đến vậy, điều này làm cho con cảm thấy
khó chịu, con sợ hai người sẽ không cần con, con sinh bệnh, cha mẹ sinh hạ
em gái liền không cần con nữa, huhuhu."

Nước mắt là vũ khí lợi hại nhất của Tịch Phi Phi, chỉ cần mỗi lần bị

mắng, khóc một phen, giả vờ đáng thương, cha mẹ nhất định sẽ mềm lòng,
tất cả mọi chuyện đều sẽ từ chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ.

Quả nhiên, thái độ Đào Gia Chi đã buông lỏng: "Phi Phi, tại sao con

có thể nghĩ như vậy, cha mẹ như thế nào sẽ không cần con chứ."

"Thật sao?"

"Đúng vậy, cha mẹ hiểu con nhất."

Lúc này, Tịch Bạch mở miệng đúng mực nói: "Chị, cha mẹ sinh ra em,

chẳng lẽ không phải là vì để trị bệnh cho chị sao, chị đã sớm biết điều này,
cần gì phải nói ra lời trái lương tâm như vậy."

Ánh mắt Tịch Phi Phi sắc bén nhìn Tịch Bạch một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.