Tạ Tùy cầm bánh trứng gà nóng hầm hập kẹp kem vị dâu tây, đi ra
tiệm đồ ngọt, đường bộ bên cạnh không thấy Tịch Bạch.
Tạ Tùy nhíu mày, nhìn chung quanh, chung quanh đều là người xa lạ,
cô nàng nghiễm nhiên đã rời đi.
Mẹ.
Hắn cúi đầu nhìn bánh trứng gà trong tay, tâm tình phiền muộn, đi đến
thùng rác bên cạnh, trực tiếp ném vào.
Lúc này, có người phụ nữ dắt tay cậu bé mới mấy tuổi đi ngang qua
người hắn, đứa trẻ nhìn bánh trứng gà trong tay Tạ Tùy, kéo kéo tay người
mẹ--
"Mẹ, mẹ xem, anh trai kia thật lãng phí."
Bà Trình ngẩng đầu nhìn Tạ Tùy một chút, biểu tình bỗng nhiên cứng
lại.
Lúc này, Tạ Tùy cũng ngẩng đầu, thấy được khuôn mặt quen thuộc
của bà Trình, bà trang điểm tinh xảo, màu son môi đậm phác thảo rõ ràng
hình dáng của đôi môi.
Hai mẹ con đều không nghĩ đến lại ở chỗ này nhìn thấy đối phương.
Tạ Tùy dời mắt xuống, trông thấy cậu bé cùng lắm mới năm tuổi, làn
da trắng như sữa, ánh mắt trong sáng, màu mắt giống như đúc với hắn.
Bà Trình bảo hộ đứa con trai bảo bối này rất khá, tính ra đây là lần đầu
tiên hắn nhìn thấy em trai cùng mẹ khác cha này của mình.
"Mày ở nơi này làm gì?" Bà Trình mặt không thay đổi hỏi.
Tâm tình Tạ Tùy không tốt, quay người rời đi, lười để ý tới bà.