Tùng Dụ Chu nói: "Tiêu Tần, hai vị này là?"
"Bạn học cùng trường chúng ta, Phương Duyệt Bạch và Bebhinn, đều
là đệ tử tốt, lần đầu tiên ra ngoài chơi, các cậu khách khí với người ta chút."
Tương Trọng Ninh chọc chọc Tùng Dụ Chu, thấp giọng nói: "Phương
Duyệt Bạch, học ở trường mình, thành tích rất tốt, mỗi lần thi đều lọt top
mười."
Tùng Dụ Chu cũng không phải quan tâm tới thành tích của đối phương
tốt ra sao, chỉ là chú ý tới bộ dáng cô nàng môi hồng răng trắng nhu thuận,
mặt mày tươi sáng, có vài phần tương tự Tịch Bạch.
Thậm chí ngay cả tên, đều có một chữ "Bạch" .
Tùng Dụ Chu đơn giản nói: "Bạn học Tiểu Bạch, cậu ngồi vào bên
cạnh Tùy ca đi, hắn hôm nay tâm tình không tốt lắm, cậu làm cho hắn uống
ít đi chút."
Phương Duyệt Bạch có vẻ ngượng ngùng, ngẩng đầu nhìn nam sinh
lạnh lùng trên sô pha đối diện, hai má bỗng nhiên đỏ.
Nhăn nhăn nhó nhó, ngượng ngùng.
Lời này của Tùng Dụ Chu cũng không tính mạo phạm, vốn là thời
gian anh em vui đùa, cũng không ai cưỡng ép những nữ sinh này lại đây
chơi, nếu họ tự nguyện đến, rõ ràng các cô có ý khác.
Phương Duyệt Bạch lén lút liếc Tạ Tùy vài lần, rốt cuộc quyết định, đi
đến bên người hắn ngồi xuống, cả khuôn mặt đều hồng thấu .
"Tùy ca, cậu uống nhiều rồi." Cô ôn nhu khuyên nhủ: "Đừng uống
nữa, có được hay không?"