LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 477

không đợi cô nói ra, trêи mặt bà Lâm chợt xẹt qua một nụ cười ý vị thâm
trường.

Trong lòng Lâm Duyệt Vi đột nhiên dâng lên một loại dự cảm bất ổn.

Tận đến khi cơm nước xong Lâm Duyệt Vi mới hiểu được, vì sao mẹ nàng
lại tươi cười như vậy.

Khi Cố Nghiên Thu sắp sửa ra cửa bà Lâm đã ngăn cản, nghiêm trang mà
nói: “Buổi tối con mới uống rượu xong, say rượu không thể lái xe, nếu
không hôm nay cứ ở chỗ này một đêm đi.”

Cố Nghiên Thu: “……”

Lâm Duyệt Vi: “!!!”

Tác giả có lời muốn nói:

Bà Lâm: Trợ công chính là tui, tui chính là thế giới đệ nhất trợ công~

[1] =)) không hề chém gió nhưng tác giả thật sự viết “Lâm Duyệt Vi phá
c*t côn tử” ám chỉ 'một đứa bé thích dùng gậy chọc c*t' = làm chuyện xàm
c*t

Xem ảnh 1

(Ảnh minh họa nếu kiếm trêи baidu)

Chương 037: “Không cần”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.