LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1074

Lâm Ba nhớ đến Lâm Duyệt Vi.

Con cái luôn là sợi dây ràng buộc trong quan hệ gia đình, Lâm Duyệt Vi
tuy rằng tối hôm đó phản ứng kịch liệt, nhưng chưa chắc không phải là một
lời nói quyết định, ông lại phải nỗ lực, dùng nhu tình, hẳn là có thể, chỉ cần
Lâm Duyệt Vi mở miệng, cho dù là một câu, Nhiễm Thanh Thanh nhất
định sẽ suy xét lại.

Thời gian sẽ chứng minh ông thật lòng.

Việc phân chia tài sản đã gần xong, Lâm Ba từ lúc xảy ra chuyện đến nay
vẫn luôn buồn đến ngủ không yên, buổi tối phải dựa vào thuốc ngủ, đêm
nay lần đầu tiên nhìn thấy hy vọng, chỉ là ngủ một lúc lại bị ác mộng làm
bừng tỉnh, cả tấm lưng một thân mồ hôi lạnh.

Ông cử động khuỷu tay, nhìn phía ánh sáng phát ra từ đồng hồ ở tủ đầu
giường – 6 giờ rưỡi sáng. Không thể ngủ được nữa, đành khoác áo tắm đi
rửa mặt, thấy trêи cằm đã lỏm chỏm mấy sợi râu, Lâm Ba tự mình bôi kem
cạo râu rồi dùng dao cạo đi.

“Lão công, râu ông lại dài ra rồi, để tôi giúp ông nha.” Đôi vai dài rộng
của ông đột nhiên cảm nhận được một cánh tay mềm mại đặt lên, người vợ
ông thương nhớ ngày đêm kia đột nhiên xuất hiện trước mặt, Nhiễm Thanh
Thanh tự nhiên lấy dao cạo trêи tay ông, ánh mắt đào hoa vẫn như mọi khi
vì ông mà chăm chú cạo râu sạch sẽ, lộ ra góc cạnh nam tính.

Lâm Ba một chút cũng không dám cử động, hốc mắt ướt át, sợ người phụ
nữ bên cạnh biến mất.

“Được rồi.” Nhiễm Thanh Thanh tuy rằng cùng ông vượt qua hơn hai
mươi năm sinh hoạt vợ chồng, nhưng tâm tính vẫn như trẻ con, mỗi khi nói
chuyện không khác gì chim sơn ca nhảy nhót, “Oa, anh thật soái, tới hôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.