LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1083

Ra khỏi sân thể ɖu͙ƈ là hai khu nhà dạy học, gió thổi lớn đến mức Nhiễm
Thanh Thanh phải run lên, hai tay ông Lâm đỡ bả vai bà, theo thói quen mà
quàng kín lại khăn choàng trêи cổ rồi bước lên phía trước, dùng vòm ngực
to rộng của mình chắn gió cho bà.

Nhiễm Thanh Thanh ngẩng đầu, nhìn thấy người đàn ông ngũ quan anh
tuấn trước mặt so với người nhiều năm trước bên cạnh bà vẫn vậy.

Ngày đó Lâm Ba cùng Nhiễm Thanh Thanh vẫn thường ở trường học tản
bộ đến trời tối, thoải mái ăn một bữa cơm chiều, rồi ai về nhà nấy.

Nhiễm Thanh Thanh đã rút tên Lâm Ba ra khỏi danh sách chặn.

Lâm Ba ngày hôm sau hẹn bà đi công viên giải trí, Nhiễm Thanh Thanh cự
tuyệt. Ngày thứ ba hẹn bà đi làm một việc mà bà từng thực thích – dạo phố,
Nhiễm Thanh Thanh đồng ý, mua rất nhiều thứ để phục thù nhưng lại mua
cho Lâm ba cái cà vạt rẻ nhất, Lâm Ba thay ngay tại chỗ, cùng âu phục thủ
công sang quý của ông nhìn chỗ nào cũng đều không hợp.

Nhân viên hướng dẫn mua sắm nhìn không khí giữa đôi vợ chồng này quỷ
dị, đảo lưỡi loạn trong miệng mà một chữ cũng không dám nói.

Hai người sau vài lần gặp mặt ngắt quãng khiến thái độ của Nhiễm Thanh
Thanh rõ ràng mềm lại, có chút niệm tình cũ, đến một lần dùng cơm đã
trịnh trọng hỏi Lâm Ba: “Ông yêu tôi sao?”

Lâm ba nghiêm túc gật đầu, nói: “Anh yêu em.”

Nhiễm Thanh Thanh nói: “Tôi cũng còn yêu ông.”

Lâm Ba mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.