LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1142

Cố Nghiên Thu bất động thanh sắc nhìn quanh bốn phía, nghĩ: Chỗ này nên
thiết kế rộng hơn một chút, tốt nhất nên cách âm, đáng tiếc không có.

Lâm Duyệt Vi càng tới gần cô, thì biểu tình trêи mặt nàng càng lạnh, Cố
Nghiên Thu cũng phải nghiêm túc theo, đứng thẳng dậy hỏi: “Làm sao
vậy?”

“Khi xuống dưới sao không nói với em?” Lâm Duyệt Vi thốt lên một cách
lạnh lùng.

Kỳ thật Lâm Duyệt Vi không muốn nói câu này, ít ra thì câu đầu tiên nàng
nghĩ tới không phải câu này, nàng nhìn Cố Nghiên Thu chạy xong một
vòng, mà cảm tưởng như trái tim sắp nhảy đến cổ họng, lúc nàng chạy
xuống cầu thang thiếu chút nữa còn té ngã, may mà Cố Nghiên Thu không
sao.
Chờ đến khi nhìn thấy Cố Nghiên Thu bình an không có việc gì, trái
tim nàng mới dần bình tĩnh trở lại, nhưng khi lời vọt tới bên miệng cũng
chỉ dư lại một câu nói như hưng sư vấn tội.

Nếu Cố Nghiên Thu thông minh hơn một chút, cô sẽ đoán ra đây là một
loại quan tâm khác của tình lữ, càng yêu lại càng oán trách, không cần hai
câu, chỉ cần một câu lời hay thì có thể dỗ dành người yêu. Nhưng do cô quá
cuồng vọng cũng quá kiêu ngạo nên chỉ nhìn thấy sự phẫn nộ của Lâm
Duyệt Vi, từ lúc cô đến đây tới bây giờ, Lâm Duyệt Vi đã từng cho cô chút
hoà nhã nào chưa? Không hề.

Tới giờ phút này cô có thể không nổi giận sao?

“Khi em cùng vị tiểu thư cột tóc đuôi ngựa nói chuyện cũng không nói với
chị.” Cố Nghiên Thu lựa dùng cứng chọi cứng mà đáp trả.

Lâm Duyệt Vi suy tư một phen, ai là tiểu thư cột tóc đuôi ngựa, mới nghĩ ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.