LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1140

***

Đây không phải lần đầu Trình Quy Diên xem Cố Nghiên Thu cưỡi ngựa,
mỗi một lần xem đều nhịn không được tim đập gia tốc. Đương nhiên, tim
cô đập gia tốc không phải bởi vì cảm tình nào đó, mà do xuất phát từ
thưởng thức với khẩn trương thuần túy. Mỗi khi Cố Nghiên Thu ở trêи lưng
ngựa so với khi xuống ngựa như hai con người hoàn toàn khác nhau, nếu
nói ở bãi tập bắn cô còn có thể ngẫu nhiên khắc chế, thì tới trại nuôi ngựa
lại hoàn toàn ngược lại như buông bỏ tất cả, có đôi khi sẽ thấy cô tận tình
phóng ngựa rong ruổi trêи sân tập , cuồng vọng kiêu ngạo mới là Cố
Nghiên Thu chân chính,
hay có thể nói, cả hai cá tính ấy đều tạo nên con
người cô.

“Cảm ơn.” Cố Nghiên Thu nhận khăn do Trình Quy Diên đã sớm chuẩn bị,
lau chút mồ hôi trêи trán, đi vào phòng thay quần áo.

Trình Quy Diên nhìn cô, rồi che tay lên ngực: “Vừa rồi làm mình sợ muốn
chết.”

“Phải không?” Cố Nghiên Thu không để bụng mà cười cười, “Hình như lần
nào mình cũng đều hù chết cậu.”

Trình Quy Diên: “Ha ha ha ha.”

Cố Nghiên Thu cảm giác cả người đều bốc hơi nóng, thoải mái cực kỳ, cô
duỗi eo, gọi nhân viên quản lý tới, “Con ngựa vừa rồi chưa có chủ nhân?”

“Chưa.”

“Vậy tôi mua.” Cố Nghiên Thu cảm giác cô với con ngựa ấy vô cùng có
duyên, vừa rồi khi chọn lựa cả hai dường như đều nhìn trúng đối phương,
tuy rằng nó không phải con ngựa thuần chủng, nhưng bản tính của nó cô rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.