LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1138

lời.

Tiếp sau lại nghe thấy bên ngoài có một trận hoan hô, nàng quay đầu nhìn
sang, thấy người bên trêи khán đài đang vẫy tay, “Mau tới đây xem, người
trong sân là ai, wow, còn lợi hại hơn cả Trâu Hằng.”

“Trời, ngay cả yên ngựa với bàn đạp mà cũng không mang, đây chẳng phải
là không muốn sống nữa sao?”

“Chẳng may ngã xuống là toi luôn.”

“Rốt cuộc là ai vậy?”

“Không biết a, cậu có biết không? Trong số chúng ta có người như vậy
sao?”

Trực giác nói cho Lâm Duyệt Vi biết cô phải lên khán đài xem. Chỉ thấy
giữa sân có một con ngựa lớn lông trắng như tuyết, bốn vó đang lao nhanh
về phía trước, kéo theo bụi đất bay lả tả phía sau, giống như một vệt sáng
màu trắng, trở thành sắc màu bắt mắt nhất giữa bãi đua ngựa.

Một tay Cố Nghiên Thu nắm chặt dây cương, hai chân kẹp chặt bụng ngựa,
cúi thấp người, điều khiển tuấn mã lướt qua từng chướng ngại vật.

Tây trang, giày bó, mũ cưỡi ngựa, vành nón đã che khuất một phần khuôn
mặt, nhưng từ dáng người có thể nhìn ra là một nữ nhân. Nữ nhân eo thon
chân dài, tư thế oai hùng mạnh mẽ, theo động tác tuấn mã vượt rào cản lúc
lên lúc xuống, tựa như nước chảy mây trôi.

Theo phía sau có một đoàn người ngựa, liều mạng muốn đuổi kịp, nhưng
càng đuổi càng xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.