LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1139

Bóng dáng ưu nhã cao quý cưỡi ngựa cũng trông rất tuyệt trần, vượt qua
chướng ngại vật cuối cùng, trực tiếp nhảy vọt lên trời cao mấy mét, khiến
trái tim Lâm Duyệt Vi như muốn ngừng đập trong chớp mắt, con ngựa
mang theo người trêи lưng vững vàng rơi xuống đất, chạm tới chung điểm.

Cô gái kéo mạnh dây cương, khiến móng của con tuấn mã màu trắng giơ
lên cao, cơ hồ tạo thành một góc chín mươi độ so với mặt đất, chân cô gái
ấy dùng sức, nửa thân trêи dựa sát, chặt chẽ mà cố định trêи lưng ngựa.
Con ngựa trắng buông móng trước xuống, đạp lên mặt đất, không ngừng
thở hổn hển, mồ hôi trêи lưng nó cũng đổ ra không ít, có lẽ đang chạy đến
vui sướиɠ tràn trề.

Cố Nghiên Thu chờ nó an tĩnh lại, giày ủng mới nhẹ nhàng kẹp bụng ngựa,
khiến vó ngựa chạy chậm lại, lớp lông trắng như tuyết lay động trong gió,
cả hai chạy thêm một vòng quanh sân rồi cô mới xoay người xuống ngựa,
dẫn nó về giao dây cương cho nhân viên công tác, tháo mũ xuống, để mái
tóc đen nhánh buông xõa bên vai, cô khẽ vuốt tóc để lộ vầng trán đầy đặn,
cùng một khuôn mặt xinh đẹp đến quá phận.

Trêи khán đài tức khắc vang lên một trận kinh hô, lần này hoàn toàn không
giống như vừa rồi Trâu Hằng được hò reo, mà đều xuất phát từ nội tâm.

“Đây không phải …… người bạn do Quy Diên dẫn tới sao?”

“Tên là Cố gì đó.”

“Chết tiệt, quá soái, có bạn trai chưa? Không ai được đoạt của tôi a.”

“Thiếu bạn gái sao? Em có thể mà.”

Không ai chú ý tới trêи khán đài đã thiếu mất một người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.