LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1163

kéo lấy bàn tay đã nắm thành quyền của cô, cúi đầu bẻ từng ngón tay đang
gập lại ra, để lộ lòng bàn tay đã bị móng bấm đến ửng đỏ, nàng khẽ vuốt
lên từng nơi rồi nhẹ nhàng thổi khí: “Có đau hay không?”

“Không đau.”

Lâm Duyệt Vi hôn vào lòng bàn tay Cố Nghiên Thu, nâng trêи tay mình,
thái độ nhu hòa hơn: “Em còn chưa giận, nể mặt một chút có được không?
Huh?”

“Không nể mặt.” Cố Nghiên Thu nhỏ giọng cãi lại.

“Còn cãi lại?” Lâm Duyệt Vi nhịn không nổi, tức giận đến nói hết tất cả suy
nghĩ trong lòng ra, trực lai trực vãng [2] nói, “Hôm nay chị ở trại nuôi ngựa
cưỡi kiểu đó mà gọi là cưỡi ngựa sao? Đó là không muốn sống nữa thì có,
đầu tiên không mang yên ngựa, không mang bàn đạp, sau lại còn thi đấu
kiểu đó, kỹ xảo gì em không biết, nhưng ai cũng nói rất nguy hiểm, một
chút không cẩn thận thì cả người và ngựa đều Game over. Chị nghĩ mình là
Cửu vĩ hồ à, mỗi cái đuôi là một mạng, có thể nhiệt tình mà bán mạng.”

[2] trực lai trực vãng : Thẳng thắn chính trực, không vòng vo quanh co

“……”

“Chị nói đi.” Lâm Duyệt Vi trách cô.

“…… Lúc ấy không nghĩ nhiều như vậy.”

“Thật à?”

“Thật.” Cố Nghiên Thu mở to mắt nói dối, nhẹ nhàng gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.