LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1168

rất muốn nói: “Lúc mẹ với ba yêu đương ba cũng quản mẹ rất nghiêm
sao?”

“Cái gì gọi là quản nghiêm?”

“Chính là không cho mẹ ở bên người này người nọ, như vậy đó.”

“Không có, ba con, ý mẹ là năm xưa ha, năm xưa ông ấy rất ưu tú, ai cũng
thua xa ông ấy, nên chẳng bao giờ thấy ổng lo lắng người khác cướp mẹ đi,
biết có cho mẹ cũng không thèm.”

“Mẹ xem, ngay cả ba mẹ còn bình thường, con cũng không biết chị ấy mỗi
ngày đang lo lắng chuyện gì, do không tin chính mình hay do không tin
con.”

Nhiễm Thanh Thanh không nghe rõ nửa câu sau, “Con nói gì?”

Lâm Duyệt Vi: “Không có gì, chỉ cảm thấy người với người thật quá khác
biệt.”

Nhiễm Thanh Thanh thông hiểu đạo lí, tâm niệm vừa động: “Không phải
bởi vì con bé quản con quá nghiêm đi?”

Lâm Duyệt Vi ngoài cười nhưng trong không cười.

Nhiễm Thanh Thanh: “Hành thái.”

Lâm Duyệt Vi gạt hành lên cán dao phay, rồi bỏ vào trong nồi canh đang
nóng, nói: “Mẹ không được xía vào, con tự mình giải quyết, cũng không
cho có ý nghĩ xấu, giống như để con thái hành vậy.” Lâm Duyệt Vi ném
chỗ hành còn thừa trêи thớt vào thùng rác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.