LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1173

nói chuyện gì, dù là bất mãn, hay cãi nhau đều được, nhưng để mình bị
phỏng như vậy thì tính thế nào?

Dù nghĩ vậy, nàng vẫn không khống chế được chính mình muốn xem phản
ứng của Cố Nghiên Thu. Với biểu hiện trong khoảng thời gian gần đây của
Cố Nghiên Thu, nàng chỉ sợ Cố Nghiên Thu sẽ khóc.

Nhưng nghĩ lại, chẳng thà Cố Nghiên Thu khóc đi còn có thể hòa hoãn, đỡ
hơn không khí như giương cung bạt kiếm bây giờ.

Nhưng cuối cùng Cố Nghiên Thu cũng không hề rơi một giọt nước mắt
nào, thậm chí còn cong môi mỉm cười với Lâm Duyệt Vi, sau đó lại cúi đầu
rất mau, nhẹ nhàng mà nói: “Xin lỗi.”

Ngược lại trong nháy mắt Lâm Duyệt Vi chua xót đến muốn khóc, nhưng
nàng sẽ không làm trò mà khóc trước mặt người khác, cho dù người đó là
Cố Nghiên Thu, vì thế nàng bấm tay lên lưng ghế, ngửa đầu nuốt nước mắt
vào trong, sau đó ngồi xuống vị trí đối diện.

Không khí áp lực đến làm người hít thở khó khăn.

Lâm Duyệt Vi ngồi không đến một phút đã mất kiên nhẫn đứng lên, gõ cửa
phòng ngủ mẹ nàng: “Mẹ ra ăn cơm, mẹ ở bên trong tu tiên sao?”

“Còn nóng.”

“Còn không ăn nữa là đem đổ bỏ à.”

“Trời, con nhỏ chết bằm.” Nhiễm Thanh Thanh bất đắc dĩ mở cửa ra,
nghiêng đầu lặng lẽ ngó Cố Nghiên Thu vẫn đang yên lặng ăn mì, bát quái
hề hề nói, “Hòa chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.