LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1174

Lâm Duyệt Vi dùng lại chiêu bài cười lạnh: “Ha-ha.”

Nhiễm Thanh Thanh thất vọng nói: “Mẹ muốn cho hai đứa cơ hội giải hòa,
cũng không biết nắm chắc cơ hội gì hết.”

Lâm Duyệt Vi ôm cánh tay, dáng vẻ không hề kiên nhẫn: “Đã nói mẹ
không được chen vào chuyện này, cứ thích tự xem mình là Nguyệt Lão, có
ăn hay không?”

Nhiễm Thanh Thanh thấy sắc mặt nàng thật sự không tốt, không giống
dáng vẻ ngày thường có thể nói giỡn, vội vàng tránh nặng tìm nhẹ nói: “Ăn,
không phải đã ra ngoài rồi sao, vừa rồi mẹ thực sự có chuyện.”

Người trẻ tuổi có phiền não của người trẻ tuổi, có đâm cũng đâm không tới
tay người già.

Lúc Nhiễm Thanh Thanh tới, Cố Nghiên Thu nâng mắt lên, gật gật đầu với
bà, Nhiễm Thanh Thanh vừa thấy, lập tức liếc mắt nhìn Lâm Duyệt Vi một
cái.

Lâm Duyệt Vi cũng thấy, quả nhiên vành mắt Cố Nghiên Thu đã phiếm
hồng.

Nàng cái gì cũng chưa nói, chỉ ngồi ăn thôi mà.

Ba người yên tĩnh không nói chuyện, Cố Nghiên Thu ăn xong trước, dọn
chén đũa của mình, lấy cớ không khoẻ muốn về phòng nghỉ ngơi trước.
Nhiễm Thanh Thanh nhìn về phía Lâm Duyệt Vi, thấy mặt nàng hàn khí
dày đặc, Nhiễm Thanh Thanh đành nuốt lại lời đã đến bên miệng.

Cửa thành bốc cháy, dễ vạ lây người vô tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.