LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1192

Lăn lộn cả đêm Lâm Duyệt Vi, trợn mắt nhìn ánh mặt trời đã lên cao, vẫn
còn chưa tỉnh ngủ, mơ mơ hồ hồ mà sờ sờ vào vị trí bên cạnh, chỉ sờ được
một khoảng không.

“Mẹ –” Tiếng Lâm Duyệt Vi kêu theo sau tiếng bước chân vội vả, từ lầu hai
trực tiếp truyền tới lầu một, lúc còn đứng ở đầu cầu thang, nàng lại gọi một
tiếng, “Mẹ –“

Nhiễm Thanh Thanh rốt cuộc cũng ứng, bước vào từ ngoài hiên, trong tay
giơ thùng nước tưới hoa: “Gọi hồn à, làm gì vậy?”

Lâm Duyệt Vi hỏi: “Cố Nghiên Thu đâu?”

Nhiễm Thanh Thanh nói: “Không phải đang ngủ trêи lầu sao?”

Lâm Duyệt Vi nói: “Mấy giờ rồi ngủ cái gì mà ngủ?”

Nhiễm Thanh Thanh: “Mấy giờ rồi, sao cô vẫn ngủ được tới giờ này?”

Lâm Duyệt Vi: “Chị ấy tắt đồng hồ báo thức của con!”

Nhiễm Thanh Thanh: “Hở?”

Lâm Duyệt Vi vội muốn chết: “Hở cái gì mà hở, nói chính sự đi. Người
đâu? Mẹ cũng không thấy chị ấy à?”

Nhiễm Thanh Thanh: “Không có a, mẹ còn tưởng nàng đang ngủ trêи lầu.”

“Con thật phục mẹ, không, con phục con, ngủ y như heo, con chính là đầu
heo đi.” Lâm Duyệt Vi nói xong rồi bước nhanh về phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.