LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1211

Trình Quy Diên lại vì biểu hiện này của cô mà tỏ ra vô cùng vui sướиɠ:
“Vậy mới tốt, đừng nghiêm trang như vậy, cậu không chê mệt người khác
cũng ngại mệt đó.”

Cố Nghiên Thu: “Mình nghiêm trang lắm sao?”

Trình Quy Diên sách nói: “Nghiêm, hơn nữa còn là rất nghiêm, trước đây
khi chưa quen biết còn tưởng cậu là một người đặc biệt lạnh lùng, kiểu như
kính trọng nhưng không gần gũi vậy.”

“Bây giờ thì sao?”

“Tay mơ vì tình mà khổ sở.” Trình Quy Diên nói xong câu đó, lòng bàn
chân như lập tức được bôi mỡ mà trượt đi.

“Này, cậu!”

Cố Nghiên Thu đứng nguyên tại chỗ trong chốc lát, bất đắc dĩ mà lắc đầu
cười khẽ.

Trình Quy Diên từ xa nhìn cô, thấy cô “Cậu” một lúc sau cũng không hề
phản ứng, thở dài: “Cố Nghiên Thu, cậu đúng là không chút thú vị nào.”

Cố Nghiên Thu ''không thú vị'' chỉ mỉm cười.

Ba giờ chiều, ở văn phòng bác sĩ tâm lý, Trình Quy Diên cũng biết ý mà
phất tay chào Cố Nghiên Thu ''không thú vị'' , cổ vũ nhìn cô: “Vì yêu
đương, tích cực phối hợp với bác sĩ a.”

Cố Nghiên Thu đáp trả cô bằng một nụ cười tự tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.