LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1237

Cố Nghiên Thu ngẩng đầu, hơi sửng sốt: “…… Là tôi.”

Tiểu ca giao hàng chưa tiến vào, hai tay đã đưa hoa vào trước, nói: “Hoa
của cô.”

Lâm Chí xung phong nhận việc giúp mang vào trong, đặt xuống bàn làm
việc, một bó hoa hồng phấn rất lớn, vừa mới hái, mỗi một đóa đều có vẻ
đẹp riêng. Lâm Chí đếm sơ, là 99 đóa, chậc chậc chậc, nhìn thôi cũng thấy
đắt.

Lâm Chí nhìn trêи nhìn dưới: “Trêи này có tấm card, chị có muốn xem một
chút không ạ?”

Cố Nghiên Thu nhíu mày: “Anh ta vào bằng cách nào?”

Lâm Chí: “Có lẽ quầy lễ tân bên dưới để anh ta vào, thật sự không xem tấm
card sao ạ?” Cậu ta xoa xoa đôi tay, thoạt nhìn còn có vẻ kϊƈɦ động hơn Cố
Nghiên Thu, nếu không nói, Cố Nghiên Thu vẫn giữ vẻ mặt không biểu
cảm.

Cô không thích hoa hồng, đặc biệt là loại hành vi tặng hoa không chút ý
nghĩa thực tế này, không biết kẻ nào tự cho là đúng gởi tới. Chốn văn
phòng vốn thích truyền tai nhau bát quái, bát quái về cô đã truyền đến lợi
hại lắm rồi, thể nào trong lát nữa thôi, toàn công ty đều sẽ biết, đến lúc đó
món đồ này sẽ chỉ khiến cô càng thêm bối rối.

Lâm Chí thúc giục nói: “Tiểu Cố tổng, tấm card ạ.”

Cố Nghiên Thu rút tấm card ra, tùy ý nói: “Mang hoa bỏ đi, hoặc tặng cho
mỗi người một ít, cậu muốn giữ lại bao nhiêu thì tùy.”

Lâm Chí lộ vẻ tiếc hận, đành phải ôm hoa đi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.