LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1272

Không giống người tu hành ăn chay niệm phật thì thôi đi, sao bây giờ lại
càng ngày càng giống lang sói bị tuột xích vậy chứ.

Lâm Duyệt Vi lẩm bẩm thay đồ trong phòng tắm, rửa sạch tay lần nữa, Cố
Nghiên Thu xuống lầu trước nàng một bước, cô đứng trước cửa Phật đường
mặc niệm mấy lần kinh Phật, sau khi tĩnh tâm, mới dám bước vào.

“Dì.” Cô nhẹ giọng chào hỏi Nhiễm Thanh Thanh.

“Về rồi à.” Nhiễm Thanh Thanh nhường chỗ cho cô tiến vào.

Cố Nghiên Thu thành kính dâng ba nén hương lên Bồ Tát cùng tổ tiên Lâm
gia.

Nhiễm Thanh Thanh cười nói: “Động tác con còn thuần thục hơn dì.”

Cố Nghiên Thu nghe bà nói cũng vui vẻ theo: “Thêm một thời gian nữa dì
sẽ còn thuần thục hơn con.”

“Mẹ.” Lâm Duyệt Vi thò đầu vào Phật đường thăm dò, mũi ngửi ngửi,
hương khí ở đây rất giống hương vị trêи người Cố Nghiên Thu, đều là mùi
trầm hương, nhưng mùi hương bên trong nặng hơn trêи người cô.

Nhiễm Thanh Thanh: “Sao không vào?”

Lâm Duyệt Vi: “Con tĩnh tâm một chút.” Nàng tĩnh tâm xong mới nhẹ chân
nhẹ tay tiến vào, dưới sự chỉ đạo của Cố Nghiên Thu nàng cũng dâng
hương. Cuối cùng nàng nhắm mắt lại lẩm bẩm trước tượng Bồ Tát miệng
lúc đóng lúc mở, hồi lâu, mới cắm nén nhang vào lư hương.

Nhiễm Thanh Thanh: “Con vừa thì thầm gì đó?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.