LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1277

Thu vẫn trốn sau lưng nàng, “Có chuyện nhớ nói với dì ha.”

Cố Nghiên Thu: “……”

Nhiễm Thanh Thanh vỗ vỗ tay, ánh mắt nhàn nhạt đảo qua người Lâm
Duyệt Vi, cũng đứng lên: “Đi vô bếp xem chân giò hầm đến đâu rồi, hai
đứa tự chơi với nhau đi.”

Cơ thể căng cứng của Cố Nghiên Thu rốt cuộc có thể thả lỏng, Lâm Duyệt
Vi vỗ vỗ mu bàn tay cô, kéo cô ngồi xuống ghế, cười hỏi: “Làm sao vậy?”

Cố Nghiên Thu dùng dăm ba câu nói về chuyện vừa rồi.

Lâm Duyệt Vi vừa nghe đã hiểu ngay, nhưng vẫn gạt cô nói: “Mẹ chỉ quan
tâm chị thôi, mẹ lúc nào cũng vậy mà, có đôi khi quan tâm có chút hơi quá
đáng.”

“Trước đó không phải vẫn tốt sao?”

“Bây giờ không phải mẹ em tin phật sao, cái gì, cái gì mà……” Lâm Duyệt
Vi linh cơ vừa động, nói, “Phổ độ chúng sinh, nói vậy đúng không?”

Cố Nghiên Thu: “……”

Lâm Duyệt Vi chớp chớp mắt: “Em nói không đúng sao?”

Cố Nghiên Thu vì một cái chớp mắt mà luân hãm, đôi mắt cong cong.

Em nói cái gì thì chính là cái ấy đi.

Tác giả có lời muốn nói: Quý cô Nhiễm Thanh Thanh sẽ có một ngày kia
nhận rõ chân tướng sao? Để chúng ta rửa mắt mong chờ ﹁_﹁

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.