LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 128

Giang Tùng Bích nếu không phải quen biết nàng nhiều năm, nói không
chừng sẽ bị nàng hù dọa. Đây cũng chính là lý do vì sao Lâm Duyệt Vi hút
hồn như vậy, mà người dám theo đuổi nàng lại rất ít, một số ít lớn gan trong
số họ, vừa có một chút tiếp xúc nảy mầm, đã bị Lâm Duyệt Vi vô tình cự
tuyệt.

Lâm Duyệt Vi: “Mau nghĩ dùm mình, xem làm sao trả lại đi.”

Giang Tùng Bích nghĩ nghĩ: “Nếu không cậu thử chuyển phát nhanh xem?
Cậu không có địa chỉ à?”

Lâm Duyệt Vi hai mắt sáng ngời.

Lâm Duyệt Vi cầm di động đặt chuyển phát nhanh tới cửa, vừa mới đặt
thành công, tiếng chuông di động đã vang lên, màn hình hiện thị một dãy
số lạ.

“Điện thoại tới, suỵt.” Lâm Duyệt Vi ý bảo Giang Tùng Bích ở nàng bên
cạnh đang nói chuyện ngậm miệng lại.

“Dịch vụ chuyển phát nhanh này hiệu suất cũng cao á.” Giang Tùng Bích
vui thích nói.

Khi Lâm Duyệt Vi bắt máy, bất chợt trong lòng bỗng nổi lên một tia cảm
giác xa lạ.

“Lâm tiểu thư.” Giọng nói độc nhất vô nhị rõ ràng là lãnh cảm, lại vì lễ
nghĩa không thể không làm bộ ôn hòa của Cố Nghiên Thu vang lên.

Sau ly biệt đêm qua, đến bây giờ vừa qua khỏi mười hai tiếng đồng hồ,
Lâm Duyệt Vi thế mà nảy sinh một cảm giác như cách ba thu, năm ngón
tay nàng hơi siết chặt, dùng thái độ chân thật nhất, hơi hơi xa cách hỏi: “Cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.