LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 136

“…… Không sao.”

Lâm Duyệt Vi hỏi được câu đầu tiên liền hỏi câu thứ hai: “Vậy chị có nói
với ba chị không?”

Vẫn gật đầu.

“Ông ấy nói sao?”

“Cái gì cũng không nói.” Quả thật có nói, chính là ném máy nghe trộm cô
tìm được vào thùng rác, cái gì cũng chưa nói, có thể còn nghĩ do cô tự biên
tự diễn.

“Cái gì?!” Lâm Duyệt Vi từng nghe bà Lâm nhắc tới chuyện, Cố Nghiên
Thu ở nhà họ Cố khá khó khăn, nhưng tình cảnh này hoàn toàn vượt xa
ngoài sức tưởng tượng của cô, nói thế nào Cố Nghiên Thu cũng là đích nữ
danh chính ngôn thuận của Cố gia, sao lại rơi xuống tới mức độ này? Rõ
ràng do lão hồ ly Cố Hòa thâm sâu khó lường kia, một chút tâm tư cũng
đều không cho người khác nhìn trộm.

“Ba chị là loại người gì vậy?” Lâm Duyệt Vi lòng đầy căm phẫn.

Cố Nghiên Thu bắt giữ được sự đồng tình chợt lóe lên nơi đáy mắt nàng, cô
cố khống chế bàn tay đang nắm thành quyền giấu ở phía sau lưng, đáy mắt
cô ngưng tụ thành một mảnh, nhìn chằm chằm Lâm Duyệt Vi chậm rãi mở
miệng: “Lâm tiểu thư, đây là chuyện nhà của tôi, em đã vượt qua ranh giới
rồi.”

Một câu nhanh chóng phá tan cự ly hai người thật vất vả mới rút ngắn
được, hệt như một bát nước lạnh tạt thẳng lên đầu Lâm Duyệt Vi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.