LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1383

vào hôn một cái, cánh môi tự nhiên thư thái chạm nhau, mềm mại đến dị
thường. Tim Lâm Duyệt Vi như quả chuông reo vang, nhịn không được
nâng gương mặt Cố Nghiên Thu lên càng hôn càng thô bạo.

Cố Nghiên Thu trong lúc ngủ mơ ngậm lấy đầu lưỡi nàng, chân mày nhíu
lại, mở mắt, lộ ra ánh mắt mê mang.

Lâm Duyệt Vi buông cô ra, ngượng ngùng: “Xin lỗi em đánh thức chị
sao?”

Cố Nghiên Thu thấy rõ người trước mặt, nói: “Không sao.” Lại dừng một
chút, hỏi, “Mấy giờ rồi ?”

“Còn sớm, mới 12 giờ.”

“!!!”Cố Nghiên Thu ngồi bật dậy, Lâm Duyệt Vi ấn cô về lại giường: “Hôm
nay nghỉ mà, chị không thể phóng túng một chút sao?”

Cố Nghiên Thu bật cười nói: “Phóng túng đến 12 giờ thì cũng quá muộn.”
Cô vỗ vỗ tay Lâm Duyệt Vi đặt trêи vai cô, “Nên dậy ăn cơm, dì sẽ suy
nghĩ nhiều.”

Lâm Duyệt Vi trả lời: “Chẳng lẽ bây giờ chị xuống thì mẹ em sẽ không
nghĩ nhiều sao?”

Cố Nghiên Thu: “……” Tuy cũng có lý, “Nhưng mà ……”

“Đừng nhưng nhị gì nữa, bây giờ xuống hay chiều xuống thì cũng không có
gì khác nhau, mẹ sẽ chừa cơm cho chúng ta.”

“Buổi chiều?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.