LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1518

chơi đùa cùng nhau, không quên quay nhìn Cố Nghiên Thu trong chốc lát.

Bóng chuyền bãi biển là môn thể thao rất được hoan nghênh, ở đây cũng
không nghiêm khắc như thi đấu, chủ yếu chỉ chơi giải trí.

Tiếng cười như tiếng chuông bạc của các cô gái cùng gió biển cuốn vào tài.

Cố Nghiên Thu thấy cảnh tượng trước mắt hết sức chói mắt.

Lâm Duyệt Vi có tế bào vận động, sức bật rất tốt, số lần tiếp bóng cũng tự
nhiên nhiều. Nhảy lấy đà, phát bóng, đường cong cơ bắp cánh tay rõ ràng
rắn chắc, lúc tiếp đất, nàng ngẫu nhiên cọ sát vào cô gái bên cạnh. Nàng
cười xin lỗi đối phương, đối phương hoặc mỉm cười tỏ vẻ không ngại, hoặc
ngượng ngùng cúi đầu xuống.

Lâm Duyệt Vi không biết bắt đầu từ khi nào, nàng cứ liên tục đụng phải các
cô gái khác, có đôi khi rõ ràng xác định chỗ tiếp đất không có ai, lúc tiếp
đất cánh tay đụng phải làn da ấm áp của một người khác.

Lại đụng phải một cô gái.

“Xin lỗi.” Lâm Duyệt Vi theo thói quen tính nói tiếng Trung, lại bồi thêm
một câu, “Sorry.”

“Không sao.” Đáp trả nàng chính là một cô gái tóc vàng mắt xanh, người
da trắng thông thường trông trẻ hơn so với tuổi thật, Lâm Duyệt Vi đoán
hẳn đối phương ở vào độ tuổi 18-30, cô gái khá cởi mở, nói được một câu
tiếng Trung không đúng âm điệu.

Lâm Duyệt Vi theo bản năng cảm giác được có gì đó không đúng, chưa kịp
phản ứng đã bị cô ta ôm lấy cánh tay, không rút ra được, cả người đối
phương dựa hẳn vào người nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.