LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1520

Cố Nghiên Thu lạnh căm căm mà nhìn nàng.

Lâm Duyệt Vi vội vàng im miệng, phe phẩy cánh tay: “Đừng giận mà, em
không phải cố ý.”

Cố Nghiên Thu bực bội nói: “Chị biết em không phải cố ý.” Nếu cố ý còn
đỡ đi.

Đầu óc Lâm Duyệt Vi bị lấp đầy bởi một đống chữ đáng yêu, đáng yêu, thật
đáng yêu, cười cong cả mắt: “Vậy chị còn giận gì nữa?”

Cố Nghiên Thu có chút không khống chế được, cao giọng: “Em nói xem
chị tức giận gì?” Nàng vừa bị người khác chiếm tiện nghi, lại vẫn giữ dáng
vẻ không sao cả. Cố Nghiên Thu xem như sáng mắt rồi, Lâm Duyệt Vi
chính là thể chất đào hoa, một cây hoa đào biết đi, đi đến chỗ nào câu chỗ
ấy, tốc độ cũng giải quyết cũng không mau bằng nàng.

Lâm Duyệt Vi đương nhiên biết cô tức giận vì chuyện gì, chẳng phải chỉ vì
ghen sao, nàng thấy người khác với Cố Nghiên Thu thì nàng cũng ghen,
nhưng câu vừa rồi nàng rõ ràng chỉ nói giỡn, Cố Nghiên Thu có cần phải
phát hoả lớn tới vậy không? Cũng không phải do nàng chủ động câu dẫn a,
là người khác một hai phải dán tới, nàng quản được chính mình, nhưng có
thể quản được người khác sao?

Lâm Duyệt Vi nhíu mày: “Em khuyên chị hảo hảo nói chuyện, giọng điệu
hoà hoãn một chút.”

“Chị ——” Cố Nghiên Thu mặc niệm mấy lần tâm kinh trong lòng, bình
tâm tĩnh khí nói, “Chị không vui.”

Hảo hảo nói chuyện là một dấu hiệu tốt, Lâm Duyệt Vi ôn tồn nói: “Chị
tiếp tục nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.