LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 154

Trước của phòng tắm dày đặc hơi nước, ʍôиɠ lung, Lâm Duyệt Vi nâng
tay, ngón tay mới vừa đụng tới tay nắm, đã bị người từ bên trong đẩy mở,
thân ảnh Cố Nghiên Thu tràn ngập trong hơi nước cùng mái tóc dài rối tung
ẩm ướt đứng ngay trước cửa.

Khoảng cách giữa hai người không đến hai mươi cm, mặt đối mặt càng gần
hơn, có thể rõ ràng mà nhìn thấy lông tơ rất nhỏ trêи mặt đối phương. Độ
cao thị giác của Cố Nghiên Thu cùng Lâm Duyệt Vi không sai lệch lắm,
trêи thực tế Lâm Duyệt Vi lùn hơn Cố Nghiên Thu một chút.

Cố Nghiên Thu có mắt hai mí, khi rũ mắt mới thấy rõ ràng, lông mi dày
đậm, như là một bức họa thiên nhiên, lộ ra vài phần mỹ lệ kinh tâm động
phách đến cực hạn. Ánh đèn bị hàng mi dài cong vút ngăn cách, rũ xuống
một bóng râm trêи tròng mắt nàng.

Hai người không ai lùi lại, cứ như thế mà nhìn nhau. Lâm Duyệt Vi cùng cô
nhìn nhau hai giây, tầm mắt dọc theo sống mũi thẳng thắn di chuyển xuống,
rơi xuống bờ môi căng mọng hồng hào vì mới tắm xong, dừng lại một giây,
rồi tiếp tục đi xuống.

Cổ áo ngủ của Cố Nghiên Thu hơi trễ xuống, để lộ xương quai xanh trắng
muốt, giống như mầm cỏ xanh trải dài khắp sườn núi vào đầu mùa xuân, lại
phảng phất như sương tuyết đọng trêи những tán cây vào đầu mùa đông.

“Lâm tiểu thư?” Cố Nghiên Thu phá vỡ sự yên tĩnh giữa hai người.

Lâm Duyệt Vi không phải lần đầu tiên nghe cô kêu tên mình, có lẽ do
không khí bây giờ, hay do vừa tắm xong, mà giọng cô thật khác mọi khi,
cực kỳ dịu dàng nhẹ nhàng, phảng phất như làn gió khẽ thổi vào tai Lâm
Duyệt Vi.

Lâm Duyệt Vi ma xui quỷ khiến mà giơ tay sờ sờ sau cổ, cảm giác có chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.