LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 163

Lâm Duyệt Vi: “Ừm.”

Một bàn tay Cố Nghiên Thu nắm tay lái, trầm mặc cài cúc áo cuối cùng lại,
che đi vết tích đến kín mít. Lâm Duyệt Vi nhìn động tác của cô, nhất thời
cảm thấy hụt hẫng, ở nhà thì vừa sáng sớm đã khoe khoang, sao vừa đến
chỗ Giang Tùng Bích đã kiêng dè rồi? Hay là……

***

“Buổi sáng tốt lành, Giang tiểu thư.”

“Chị cũng buổi sáng tốt lành.”

“Hôm nay chị còn đẹp hơn hôm qua.”

“Cảm ơn, em cũng vậy.” Cố Nghiên Thu cười đến vô cùng ôn nhu, hoàn
toàn khác nụ cười cô dành cho nàng.

Lâm Duyệt Vi nhìn hai người mèo khen mèo dài đuôi, hoàn toàn xem mình
như vô hình, nhịn không được nói: “Cố Nghiên Thu, không phải chị phải đi
làm sao?”

Đây là lần đầu tiên nàng gọi cả tên lẫn họ của Cố Nghiên Thu, khiến Cố
Nghiên Thu hơi sửng sốt, sau đó nghe theo lời nàng mà leo lên xe tạm biệt
Giang Tùng Bích: “Lần sau gặp, Giang tiểu thư.”

“Lần sau gặp.” Giang Tùng Bích lưu luyến không rời vẫy tay về phía cô.

Cố Nghiên Thu cũng gật gật đầu đáp trả, tiện đà nhìn Lâm Duyệt Vi cười
cười: “Lâm tiểu thư, hẹn gặp lại.”

Hai thái độ hoàn toàn khác nhau, khiến Lâm Duyệt Vi dâng lên niềm vui vi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.