LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 161

Lâm Duyệt Vi ở trong chăn sờ sờ áo ngủ quần ngủ của mình, không có
khác thường, nói: “Không sao.”

“Vậy tôi đi rửa mặt trước.” Giọng Cố Nghiên Thu luôn chứa vài phần trầm
thấp rụt rè quen thuộc, như nước suối mát lạnh, không nhanh không chậm,
“Em có cần thay quần áo không? Để tôi đóng cửa phòng tắm lại.”

“Không cần, lát nữa mới thay.”

Cố Nghiên Thu vào phòng rửa mặt, hất một ngụm nước lạnh lên mặt, hai
tay chống lên trêи bồn rửa, nhìn gương mặt của chính mình trong gương,
ánh mắt rét lạnh như băng. Thật lâu sau đó, buông ra một tiếng thở dài,
đánh răng rửa tay rửa mặt.

Hai người rửa mặt xong thì cũng nhau xuống lầu.

Cố Nghiên Thu cởi cúc áo trêи cùng, tay dừng lại trêи cổ trong chốc lát,
hơi cảm thấy không được tự nhiên. Ban nãy khi nàng soi gương đã phát
hiện dấu hôn đêm qua còn thâm hơn so với trong tưởng tượng, qua một
đêm thì vừa đỏ vừa tím.

Mắt Lâm Duyệt Vi nhìn thẳng, xem như không nhìn thấy, âm thầm vì xúc
động nông nổi của mình mà hối hận. Nàng vốn chỉ muốn cho người nhà họ
Cố nhìn xem nàng cùng Cố Nghiên Thu ân ái tới cỡ nào, cộng thêm bữa
sáng sẽ nhắc đi nhắc lại về Lâm gia, đánh động việc mọi người nên kiêng
nể Cố Nghiên Thu, vì Cố Nghiên Thu gia tăng nhiều điểm lợi thế, hiện tại
nàng không thể nói trong lòng nàng rốt cuộc có cảm xúc gì.

Rốt cuộc có chỗ nào không ổn.

Bữa sáng Lâm Duyệt Vi ăn đến thất thần, chỉ có thể mang những lời thoại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.