LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 170

một lần rồi quay lại, cho dù có kẹt xe cũng nên sớm tới rồi mới phải.

“Mình lên lầu ngủ.” Lâm Duyệt Vi xóa phần ký lục trò chuyện kia, cũng
không cố tình nhớ kỹ chuỗi dãy số ấy, chạy nhanh đi, thỉnh thoảng trong
lòng lại có cảm giác thật không tốt.

Giang Tùng Bích: “Này.”

Cô ngửa đầu nhìn bóng lưng Lâm Duyệt Vi, âm thầm cân nhắc: Xảy ra
chuyện gì đây? Vừa mới còn tốt đẹp mà, đột nhiên nói phải ngủ.

Cô đi theo lên lầu.

Lâm Duyệt Vi đứng ở trước tủ quần áo đưa lưng về phía cửa thay đồ.

Giang Tùng Bích không thèm nhìn, ngồi xuống giường, Lâm Duyệt Vi
không nhắc tới thì còn đỡ, vừa nhắc tới bèn thấy hơi mệt, tối hôm qua cô
thức đến hơn hai giờ sáng, lại còn phải dậy sớm vì Cố Nghiên Thu, nhưng
bây giờ người cũng đi rồi, cơn buồn ngủ liền kéo tới.

Cô thuận thế nằm xuống, Lâm Duyệt Vi thay xong áo ngủ nói buồn ngủ lại
mở vi tính của Giang Tùng Bích lên, thuần thục mà mở mã khóa. Giang
Tùng Bích nhìn thấy giao diện trò chơi, khẽ huých tay, hất cằm, hỏi: “Lại
tìm bạn trêи mạng à? Sao cái gì cái gì ấy?”

“Nhìn lên sao trời, không online.” Sau khi Lâm Duyệt Vi nhắn tin hỏi

【 Có

online không?

】 , thì tự tạo một ván trò chơi.

“Biết ngay cậu đang tìm người ta.”

“Ừm.” Lâm Duyệt Vi đáp nhẹ một tiếng, cực kỳ qua loa có lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.