LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 171

“Sao cái gì đó, là nam hay là nữ?”

“Làm sao mình biết?”

“Không phải chơi với nhau nhiều năm lắm rồi sao?”

“Chơi game thôi, quản nhiều như vậy làm gì?” Lâm Duyệt Vi cảm thấy đối
phương rất có thể là nam, con gái thích chơi bài brit như nàng hẳn là hiếm
thấy khó tìm rồi.

“Không phải mình muốn xen vào đâu nha, cậu cứ lăn lộn cùng một chỗ với
người ta, mình chỉ biểu đạt một chút quan tâm thui.”

“Vậy luôn? Chậc.”

“Lúc còn học đại học, cứ cách vài bữa lại thấy cậu chơi game, không biết
có cái gì vui, mà ngày nào cũng cười tới dại khờ.”

“Đừng nói bậy.” Lâm Duyệt Vi nói, “Còn nữa, đừng phá mình, mình mà
thua sẽ tính sổ với cậu.”

Giang Tùng Bích hừ một tiếng, vùi đầu vào trong chăn.

Vào năm thứ ba đại học Lâm Duyệt Vi đã chơi trò chơi này đến mức điên
cuồng, hai người ấy lệch múi giờ, vừa đúng cách nhau mười hai tiếng đồng
hồ, khi ấy Lâm Duyệt Vi tình nguyện thức đêm cũng phải chơi game,
Giang Tùng Bích còn cho rằng nàng trầm mê trò chơi này, sau đó hỏi rõ ra
mới biết là do có bạn chơi cùng, thì lập tức ưu sầu đến ăn không ngon, dặn
dò mấy trăm lần nàng ngàn vạn lần không thể yêu online, người ta là mèo
hay chó còn chưa biết, Lâm Duyệt Vi cực kỳ bất đắc dĩ nói: Cậu biết cái gì
gọi là soulmate[6] không??

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.