LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 169

Giang Tùng Bích: “Nhưng kỳ thật hai người chưa từng gặp nhau ngoài đời,
cũng không cùng một khóa, con gái hiệu trưởng nhỏ hơn hoa hậu giảng
đường một khóa, hai người bèn ước chiến, đương nhiên không phải xả tóc
đánh nhau, là so thành tích, so vẻ ngoài, so tài nghệ, mình cảm thấy tự kỷ
muốn chết ha ha ha, cứ thế, hai người ngày nào cũng gặp nhau, căn bản
không đếm xỉa tới tên cặn bã kia nữa, càng xuất sắc hơn chính là, cậu đoán
xem có chuyện gì xảy ra?”

Lâm Duyệt Vi đạm nói: “Không phải hai ở bên nhau sao? Cậu đã nói rồi.”

“Không phải không phải.” Giang Tùng Bích nhất định phải nhấn mạnh
điểm mấu chốt này, nói, “Cậu đoán thử.”

Lâm Duyệt Vi thở dài nói: “Hai người phát hiện tên cặn bã kia lừa gạt họ,
cùng nhau hành hung thằng chả một trận?”

Giang Tùng Bích: “……”

Lâm Duyệt Vi buông tay: “Cậu kêu mình đoán mà.”

Giang Tùng Bích: “Không đúng, có phải cậu đã nghe ai nói qua rồi hay
không?”

Ngón tay Lâm Duyệt Vi xoay di động một vòng, mở màn hình lên, xem tin
nhắn, quay về màn hình chính, lại khóa lại, dường như không có việc gì mà
đảo người trêи sô pha, nói: “Rồi, xem như mình chưa đoán, cậu kể cho
mình nghe đi, vừa hay đang rãnh.”

Giang Tùng Bích bổ sung chi tiết gần ba mươi phút, suy luận từ một thành
ba, thao thao bất tuyệt. Lâm Duyệt Vi tính tới khả năng kẹt xe, nhưng với
khoảng thời gian này Cố Nghiên Thu có dư thời gian vòng qua Giang gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.