LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1718

Đừng cãi nhau, không thể cãi nhau.

Lâm Duyệt Vi: "Chị chê em phiền?"

Cố Nghiên Thu tâm phiền ý loạn, cố áp hỏa khí ngắn gọn đáp: "Không

có."

Lâm Duyệt Vi nhìn cô thật sâu, câu môi nói: "Được, em tự an tĩnh."

Lâm Duyệt Vi ước chừng đã có thể đoán được nàng lấy cứng đối cứng sẽ

không có kết quả, nổi trận lôi đình, sau đó chắc chắn sẽ bén lửa cháy nhà,
Tết nhất nàng không muốn loạn đến khó coi như vậy.

Lâm Duyệt Vi lấy áo ngủ từ tủ quần áo, cố ý đẩy cửa kéo cửa cho thật

vang, sau đó nàng nghe được tiếng Cố Nghiên Thu không vui mà thở dài,
nghe rất rõ ràng. Lâm Duyệt Vi trong lòng cười lạnh một tiếng, lại cố ý
đóng mạnh cửa phòng tắm.

Cố Nghiên Thu lại thở dài một tiếng, tiếng thở dài lần này lớn hơn lần

trước, Lâm Duyệt Vi ở bên trong nên không nghe được.

Lâm Duyệt Vi ở bên cạnh cô lải nhải làm cô phiền, Lâm Duyệt Vi đi rồi

không những không giúp cô bình tĩnh mà còn khiến cô phiền hơn, loại
phiền muộn này thay vì nói là do Lâm Duyệt Vi, chẳng bằng nói do cô tự
mình tạo ra.

Sao cô lại biến thành thế này? Cô nghĩ.

Rốt cuộc bản thân cô mong muốn điều gì?

Lâm Duyệt Vi vừa mắng thầm Cố Nghiên Thu vừa tắm rửa, ngay cả chai

sữa tắm cũng bị nàng dộng choang choang, không khác gì đánh giặc. Trong
chốc lát lại cảm thấy nàng làm như vậy đặc biệt không thú vị, nàng có khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.