LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1729

Lâm Duyệt Vi thiếu chút nữa hồn phi phách tán, vội không ngừng giải

thích.

Trước nói nàng đột nhiên bị mẹ kêu đi có việc, di động để ở phòng, điện

thoại thì nàng không biết, chắc do con mèo nhà nàng nghịch ngợm tắt máy,
lúc về nhà nàng mệt như chó, hoàn toàn không nhớ rõ còn đang nói chuyện
với cô, thiếu điều muốn quỳ xuống tới dập đầu nhận sai với Khuất Tuyết
Tùng.

Khuất Tuyết Tùng ngủ trễ nhưng dậy sớm, qua vài phút lập tức trả lời:

【 Ừ 】

Lâm Duyệt Vi muốn nhắn gì tiếp theo cũng như đá chìm đáy biển.

Khuất Tuyết Tùng hẳn đang tức giận.

Cũng phải, người ta hơn nửa đêm sau khi tham gia Xuân Vãn còn cùng

nàng nói chuyện phiếm, không bao lâu nói được một nửa thì biến mất, vô
cùng vô lễ không nói, ngay cả điện thoại cũng không thèm nghe, đổi lại là
Khuất Tuyết Tùng, nàng cũng sẽ giận. Huống chi Khuất Tuyết Tùng còn
giúp nàng rất nhiều, thái độ của nàng không khác gì qua cầu rút ván.

Lâm Duyệt Vi duỗi tay buồn rầu mà đè lên ấn đường, cân nhắc xem nên

qùa tạ lỗi gì mới có thể bồi tội.

Căng nhất là món quà này còn phải lén mua không thể để Cố Nghiên

Thu biết, một khi cô biết, không biết lu giấm chua không đáy như cô còn
muốn tạt bao nhiêu lần.

Lâm Duyệt Vi bỗng nghĩ tới Giang Tùng Bích.

Nàng nhẹ tay nhẹ chân rời khỏi phòng, đi sang căn buồng cách vách, gọi

giật Giang Tùng Bích dậy khỏi ổ chăn ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.