LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1738

Cố Nghiên Thu ngồi thẳng hơn chút, tự mình khen mình, nói: "Do chị

dạy dỗ tốt."

Lâm Duyệt Vi nhìn Schrodinger không chớp mắt, trong mắt đều là ý

cười: "Phải phải phải, nhưng nó cũng rất thông minh a."

Cố Nghiên Thu bất mãn: "Cả mẹ em và em đều không sai xử được nó."

Lâm Duyệt Vi quay đầu, khóe môi cười mà như không cười: "Chị muốn

thế nào?"

Cố Nghiên Thu mím môi.

Lâm Duyệt Vi nhướng mày: "Muốn thế nào thì cứ nói đi."

Cố Nghiên Thu yên lặng nhìn nàng, sau một lúc lâu, bĩu môi, nhẹ nhàng

nói ra hai chữ: "Khen chị."

Lâm Duyệt Vi bật cười ha ha.

Cố Nghiên Thu cắn môi dưới, quay mặt qua chỗ khác.

Lâm Duyệt Vi ôm lấy nàng, dùng sức hôn lên mặt cô hai cái: "Khen chị!

Chị quá tuyệt vời!"

Cố Nghiên Thu đỏ mặt, mạnh miệng nói: "Không đủ thành khẩn."

Lâm Duyệt Vi nhìn cô: "Vậy thế nào mới đủ thành khẩn?"

Cố Nghiên Thu nói: "Tự em đoán."

Lâm Duyệt Vi ghét nhất là trò đoán chữ, nhưng lúc này lại toàn tâm toàn

ý phối hợp nói: "Hôn môi?"

Cố Nghiên Thu không trả lời, Lâm Duyệt Vi bèn hôn lên môi cô một cái

vang dội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.