LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1778

Thật sự không nhìn cô.

Cố Nghiên Thu đè nén nỗi lòng kích động, rồi quay sang nhìn Lâm

Duyệt Vi, tầm mắt nhìn xuống chút nữa, ngắm mười ngón tay hai người
đan vào nhau, đầu nhẹ nhàng dựa vào vai Lâm Duyệt Vi.

Lâm Duyệt Vi nhích lại gần, để cô gối thoải mái hơn, rồi cúi đầu dùng

giọng nói chỉ hai người mới có thể nghe được: "Cố tổng, chị như vậy có hơi
thụ."

Cố Nghiên Thu ngửa đầu mau, chuẩn, đủ tàn nhẫn cắn vào má nàng một

ngụm.

Lâm Duyệt Vi: "Đau --" nàng nói, "Chị dám bắt chước em?"

Cố Nghiên Thu ánh mắt bình tĩnh: "Kệ chị."

Lâm Duyệt Vi thở dài một tiếng, nói: "Học đi học đi, em cũng chưa nói

không thể."

Cố Nghiên Thu liếm liếm lại chỗ cô vừa cắn.

Lâm Duyệt Vi trốn một chút, cười nói: "Ngứa."

Cố Nghiên Thu hai tay ôm lấy nàng, không cho nàng đường lui, tiến lại

gần nàng. Lâm Duyệt Vi nhắm mắt lại, nhận mệnh nói: "Được được được,
chị liếm, ngứa em cũng nhận." Nàng lẩm bẩm nói, "Sao đột nhiên lại y như
tiểu cẩu."

Cố Nghiên Thu nhìn nàng nhắm mắt lại, hôn lên môi nàng như chuồn

chuồn lướt nước, rồi quay về chỗ ngồi.

Lâm Duyệt Vi: "Huh?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.