LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 229

Thư ký nói: “Tôi có nói tên của ngài.”

Cố Nghiên Thu vẫn khẽ nhíu mày, nói: “Được rồi, chúng ta về thôi.”

Thư ký gãi gãi đầu, không hiểu cô không vui vì lý do gì.

Cố Nghiên Thu tới chỉ đơn thuần muốn gặp Lâm Duyệt Vi một lần, không
trông mong Lâm Duyệt Vi sẽ nhìn đến cô, thậm chí cô không hy vọng Lâm
Duyệt Vi biết cô tới, miễn cho đối phương tạo thành bối rối. Thích Lâm
Duyệt Vi là chuyện của riêng cô, không nhất định phải cho nàng biết,
không biết thì càng tốt.

Cô chỉ muốn có phần tâm tình hạnh phúc này, dù sao bây giờ Cố Nghiên
Thu cũng không có bản lãnh bảo vệ cho nàng, không ai biết tương lai rốt
cuộc sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.

Cô không ngờ khi thư ký tặng quà lại báo tên cô ra, Lâm Duyệt Vi sẽ nghĩ
thế nào chứ? Có phải sẽ lại “Tự cho mình đa tình” mà cảm thấy cô thích
nàng không? Nhưng nàng có biết nàng “Tự cho mình đa tình” đã không
còn là tự mình đa tình nữa hay không?

Cố Nghiên Thu nhẹ nhàng bước ra phía ngoài thở hắt một hơi, cô ở đây suy
đoán thì có ích lợi gì, cô không liên lạc được với Lâm Duyệt Vi, cũng
không muốn liên lạc nàng. Liên lạc được thì sao? Giữa hai người có thể nói
những gì chứ?

Tầm mắt Cố Nghiên Thu dừng lại trêи con đường quạnh quẽ sau những
con phố phồn hoa, mặt mày hiển hiện sự lạnh lùng, nơi sâu nhất trong đáy
mắt cô bỗng cất giấu một chút thẫn thờ gần như không thể phát hiện ra.

Thư ký nhắm mắt theo đuôi mà đuổi kịp cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.