LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 293

Cố Nghiên Thu cúi đầu làm việc, ngòi của cây bút cũ bị đè cong, đã được
cô nhận dịp nghỉ cuối tuần mà thay ngòi mới, nét chữ trôi chảy viết trêи
giấy lúc này, hệt như tâm tình trước đó của cô. Cố Nghiên Thu là một
người khá cổ hủ, đối với bút máy cũng vậy, nếu không phải hư đến không
thể dùng lại, cô vẫn sẽ cố sửa, mà không nỡ vứt bỏ.

Lúc Lâm Chí tan tầm cố ý gõ cửa văn phòng cô, báo cho cô biết tin nhắn
anh đã gởi đi rồi, đối đối phương nói nàng không hiểu nhiều về vấn đề này,
nên tìm những người khác hỏi đi, khuyên Cố Nghiên Thu không cần sốt
ruột.

Cố Nghiên Thu vừa xếp phần văn kiện đã hoàn tất sang một bên, vừa nhàn
nhạt mà nói: “Cậu thấy tôi giống đang sốt ruột lắm sao?”

Lâm Chí thấy cô khí định thần nhàn, nói: “…… Không giống.”

Cố Nghiên Thu phất tay: “Tan tầm đi.”

Lâm Chí: “Chị cũng nên sớm tan tầm, em về trước.”

“Mai gặp.”

“Ngày mai gặp.”

Lâm Chí kẹp lấy cặp rời khỏi văn phòng, một tầng office building to như
vậy chỉ còn lại mình Cố Nghiên Thu. Qua mười phút, Cố Nghiên Thu bỗng
buông bút máy xuống, hai tay nắm lại, mười ngón đan vào nhau, chậm rãi
chống cằm, rồi nhẹ nhàng mà thở dài, cô nhìn về phía chiếc di động đang
im lặng bên cạnh, đáy mắt hiện lên một tia nôn nóng.

Sao vẫn chưa có thông báo, đã một buổi trưa rồi, Lâm Duyệt Vi phải bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.