LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 338

Một, hai, ba…

***

Cố Nghiên Thu nắm chặt thành ghế, bỗng nhiên mở bừng mắt dậy, tầm mắt
có chút mơ hồ, cô nhìn lại vị trí xung quanh mình, vẫn là thư phòng, màn
hình vi tính trước mặt tối xầm.

Bốn phía yên tĩnh.

Ngón tay khẽ chạm lên con chuột, 'ting' một tiếng, máy chủ vận chuyển,
màn hình máy tính theo tiếng mà phát sáng, Cố Nghiên Thu rút một miếng
khăn giấy lau đi lớp mồ hôi lạnh trêи trán, nhìn màn hình máy tính rồi từ từ
bình tĩnh lại.

***

Ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám…

Một mảnh huỳnh quang bỗng chiếu sáng góc giường.

Lâm Duyệt Vi cầm lấy di động.

【 ngắm nhìn bầu trời: có rảnh, chơi một ván chứ?? 】

Lâm Duyệt Vi nhìn chằm chằm hàng chữ trêи màn hình, vừa vui vừa giận,
vui vì người này vạn năm nói chuyện không đến một lần, lần này thế mà
vừa triệu hồi đã liền xuất hiện, giận vì dường như câu cửa miệng lúc nào
cũng là 'chơi một ván chứ?', hoặc chỉ là tôi mời bạn, dường như trong lòng
chỉ có trò chơi. Đều do Giang Tùng Bích luôn tẩy não nàng bằng hình ảnh
đối phương là gã trung niên otaku béo phì, bây giờ vừa đọc được những
dòng này, thì cả người tưởng tượng cũng không ổn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.