Lâm Duyệt Vi trả lời:
【 bây giờ không có máy tính 】
【 ngắm nhìn bầu trời: tôi giúp được gì không? 】
Lâm Duyệt Vi trả lời:
【 nói chuyện phiếm, có rảnh không? 】
Nàng nói xong câu đó đối phương liền biến mất, Lâm Duyệt Vi: “. . .”
Cố Nghiên Thu vừa đi xuống lầu rót chén nước, đặt nó xuống bàn sách,
nhìn tin nhắn trêи màn hình máy tính trước mắt, chần chờ một lúc, trả lời:
【 Được, tôi cũng vừa tỉnh ngủ 】 dù sao cũng nhàn rỗi, cô vừa mới mở trò
chơi chuẩn bị chơi.
【 Vi Thảo: mình cũng không biết nói gì, ngủ không được, bạn có chuyện
gì muốn nói đều có thể nói?
】
Cố Nghiên Thu trả lời:
【 ngủ không được có thể đếm cừu 】
Lâm Duyệt Vi trợn trắng mắt, đánh chữ nhanh chóng:
【Bạn là trai thẳng
à?
】
Cố Nghiên Thu trả lời:
【trai thẳng? 】
Có ý gì? Cô không thẳng, nhưng cũng không phải nam.
Khung chat tiếp tục nhảy ra tin nhắn:
【 ý nói bạn không hiểu phong tình
】
Cố Nghiên Thu thực không thể hiểu được, quan hệ của hai người đại khái
không cần đến trình độ phong tình.