LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 349

bình thường của tôi? Hay ảnh hưởng đến công tác hằng ngày của tôi?”

Lâm Chí cúi đầu, thành thật trả lời nói: “Không có ạ.”

Lâm Chí khiến Cố Nghiên Thu thất vọng vài ngày, mỗi khi nghĩ đến đều
cảm thấy ngực nghẹn muốn chết, bây giờ chân tướng phơi bày, Cố Nghiên
Thu tức không nhịn nổi, rút một cây bút máy bên trong ống đựng bút ném
vào người Lâm Chí, mắng: “Lo chuyện bao đồng.”

“Em sai rồi.” Lâm Chí nhặt bút lên, giúp cô bỏ lại vào ống đựng bút.

Cố Nghiên Thu chỉ cửa: “Tan tầm đi.”

Lâm Chí lặng lẽ ngẩng đầu nhìn cô, thấy cô hình như đang mỉm cười, bèn
kẹp chặt đuôi lui xuống, đi tới cửa còn quay đầu lại nói: “Tiểu Cố tổng, chị
đại nhân đại lượng, có cơ hội em nhất định sẽ báo đáp chị.”

Cố Nghiên Thu trầm giọng nói: “Lại cho tôi xem mất thứ không đứng
đắn…”

Lâm Chí: “Tuyệt đối sẽ không, chị chỉ yêu mình Lâm Duyệt Vi, em hiểu
mà, quyết chí không thay đổi.”

Cố Nghiên Thu lại ném một cây bút máy lên ván cửa, đã thấy Lâm Chí té
chạy không thấy tăm hơi.

Cố Nghiên Thu bước đến cạnh cửa nhặt bút lên, mở nắp bút, dựa bàn viết
xuống mấy cái tên nhớ kỹ trong lòng, đều là những người chỉ lấy tiền
không làm việc trong phòng ban này.

Cố Nghiên Thu một tay chống cằm, nhìn mấy cái tên xuất thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.