LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 389

Lâm Duyệt Vi tán gẫu với mẹ nàng, tâm tình rất tốt, ý tưởng yên lặng báo
đáp ban đầu vứt ra sau đầu rồi, cuối cùng cũng khoe ra dạt dào mà đắc ý
nói: “Chuyện mẹ kiếm thủy quân giúp con nói tốt đó, còn không cho người
nhận ra mẹ, cố ý nói mình họ Lâm làm gì. Mẹ nói mẹ làm có cái gì không
tốt, còn dùng họ nhà chồng, tùy tiện nói một cái tên cũng được mà. Họ
Trương họ Vương họ Lâm, con đoán chỉ có một đó là mẹ thôi.”

Mẹ lâm thề thốt phủ nhận: “Không phải tôi.”

Bà căn bản không làm ra chuyện như vậy, thậm chí thuận miệng kêu tổ
biên kịch chăm sóc Lâm Duyệt Vi một chút còn không có nói, sao có thể
mất công mướn thủy quân cho nàng.

Lâm Duyệt Vi không tin, tấm tắc thở dài, “Con đã nói khẳng định mẹ sẽ
không thừa nhận.”

Mẹ Lâm: “Thật sự không phải tôi, tôi có tiền cũng đi mua túi xách cho
mình, không thì giúp dân Châu Phi hướng đến chủ nghĩa cộng sản, chỗ nào
đến lượt tiêu tiền cho cô, cô tính là cọng hành gì?”

Mặt Lâm Duyệt Vi tối sầm: “Mẹ không thừa nhận cũng không cần so sánh
con như vậy đi? Con là con ruột của mẹ thật sao?”

“Không làm thì nói là không làm, tâng bốc làm cái gì?”

“Đây là chuyện tốt mà.”

“Chuyện tốt tôi cũng không cần, ai biết cô có phải có âm mưu gì hay
không?” Thái độ phủ nhận của mẹ Lâm thực sự rất kiên quyết.

“Hay là ba làm?” Mẹ Lâm nói kiên quyết như vậy, trong lòng Lâm Duyệt
Vi cũng không còn khẳng định chắc chắn nữa, chẳng lẽ ban đầu là nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.