LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 441

“Ai nha, bí mật cơ đấy.” Bà Lâm ý vị thâm trường, Lâm Duyệt Vi không ăn
kϊƈɦ tướng cũng không ăn nói bóng nói gió, trực tiếp không để ý những lời
này, nói: “Nhớ kỹ mẹ hứa rồi, đừng vậy nữa, không được sự đồng ý của
con không được kêu người ta qua đây ăn cơm.”

Bà Lâm bắt được điểm mù: “Nếu con đồng ý thì sao?”

Lâm Duyệt Vi ngừng lại, suy nghĩ rồi nói: “Rồi nói sau, con về chỗ, để
khách chờ lâu không tốt.”

Bà Lâm nhìn bóng dáng Lâm Duyệt Vi, chớp cũng không chớp mắt, đột
nhiên sinh ra một chút trực giác kỳ diệu, phản ứng này của Lâm Duyệt Vi
hoàn toàn khác trước đây, nếu đổi lại là trước đó, Lâm Duyệt Vi khẳng định
sẽ không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, bây giờ lại trả lời “Rồi nói sau” ?
“Rồi nói sau” còn không phải có ý rằng có dịp gặp lại sao?

Trâu không uống nước không thể đè đầu trâu xuống được, trâu muốn uống
nước thì hoàn toàn ngược lại. Bà Lâm nghĩ nghĩ, quyết định để lại không
gian cho hai đứa nhỏ, lén lút lui về phòng mình.

Lâm Duyệt Vi nhìn thời gian hiển thị trêи di động, nàng đã ngồi ở đây qua
mười phút, nàng cúi đầu chơi di động cũng đã chơi hết mười phút, mẹ vẫn
không xuất hiện.

Cố Nghiên Thu cũng giống nàng, ngay cả tư thế cũng chưa đổi lần nào.

Mỗi lần hai người ở bên nhau, không phải trò chuyện ngượng ngùng, thì
cũng là ngượng ngùng trò chuyện. Lâm Duyệt Vi đứng lên, tránh đi không
khí càng thêm xấu hổ, nói: “Em đi xem mẹ đang làm gì?”

Cố Nghiên Thu gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.