LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 442

Lâm Duyệt Vi đi đến cửa phòng mẹ nàng, gõ gõ cửa, bà Lâm ở bên trong
nói: “Đừng gõ, ngủ trưa rồi.”

Lâm Duyệt Vi quay về chỗ ngồi.

Cố Nghiên Thu hỏi: “Như thế nào?”

Lâm Duyệt Vi trả lời dựa trêи tình hình thực tế: “Mẹ em đang ngủ trưa.”

Cố Nghiên Thu lại hỏi nàng: “Em muốn ngủ trưa sao?”

Lâm Duyệt Vi có thói quen ngủ trưa, nhưng ở trong xưởng huấn luyện bốn
tháng, không thể ngủ trưa còn phải thức đêm, cho nên có ngủ hay không
cũng không sao cả. Nhưng Cố Nghiên Thu đang ở đây, xuất phát từ lễ phép
nàng cũng không nên bỏ mặc đối phương một mình đi ngủ trưa.

“Không ngủ.” Lâm Duyệt Vi nói, “Chị muốn ngủ sao?”

“Chị muốn ngủ trong chốc lát.” Cố Nghiên Thu căng căng mí mắt, lộ ra nét
ủ rũ.

Lâm Duyệt Vi sửng sốt, mém tí buột miệng thốt ra “Vậy chị mau về nhà đi
ngủ đi”, nàng nói: “Nhà em có phòng cho khách, nhưng lâu rồi không có ai
dùng, nên vẫn chưa dọn dẹp.”

Ý nàng là uyển chuyển mà cự tuyệt đối phương tiếp tục ở nhà nàng, miễn
cho không khí xấu hổ giữa hai người tiếp tục.

Cố Nghiên Thu hơi hơi mỉm cười, nói: “Không sao, chị ngủ ở sô pha được
rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.