LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 447

“Xảy ra chuyện gì?”

“Không, không có gì.”

Không có gì thì chị ta hoảng loạn như vậy làm gì? Lâm Duyệt Vi nói vọng
vào kẹt cửa: “Thật sự không có gì sao? Thay xong chưa?”

“Xong rồi.”

“Vậy chị ra đi, em sắp ngủ quên mất rồi.”

Cố Nghiên Thu lề mà lề mề kéo mở cửa, lộ ra nét mặt nhẹ nhàng ai oán,
Lâm Duyệt Vi muốn cười, nhưng trong lòng cũng thật sự tò mò: “Mau, ra
đây, cho em xem một chút.”

Cố Nghiên Thu mím môi, đi ra.

Hai mắt Lâm Duyệt Vi tỏa sáng.

Nàng luôn biết sau lớp quần áo dáng người của Cố Nghiên Thu rất tuyệt,
nhưng lại không nghĩ tới lại có thể hoàn hảo tới vậy. Làn da cô so với
khuôn mặt còn trắng hơn, Lâm Duyệt Vi đã sớm tính toán vào giới giải trí,
luôn lấy tiêu chuẩn minh tinh đặt ra yêu cầu về chính mình, nàng cũng gặp
qua không ít minh tinh, bất kỳ người nào cũng là một chọi một vạn, bảo
dưỡng rất tốt. Cố Nghiên Thu là một trong số ít những người nàng từng gặp
qua có thể so sánh cùng minh tinh.

Đầu vai mượt mà, xương quai xanh hình chữ nhất (

一 ) trắng nõn, liếc mắt

một cái nhìn qua liền cảm thấy rất trơn, như cốc sữa bò khi bé cô ghét nhất.
Chôn giấu ở nơi sâu kín trong đáy mắt Cố Nghiên Thu là vẻ ngượng ngùng
khó hiểu, biểu lộ ra giống như một đầm nước mát sâu trong núi, thanh tịnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.