LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 451

–” Lâm Duyệt Vi vừa chạm tay tới di động thì nó đã chấn động rồi bắt đầu
kêu gào, bài ca

《 hảo hán ca 》 kinh thiên động địa mà vang lên. Lâm

Duyệt Vi luống cuống tay chân, mém tí đã quăng mất điện thoại, cuối cùng
vẫn bắt được. Nàng không xem hiển thị cũng biết là ai– nhạc chuông
chuông

《 hảo hán ca 》được cài đặt dành riêng cho Giang Tùng Bích.

Lâm Duyệt Vi tiếp, cắn răng nói: “Cậu-tốt-nhất-có-chính sự.”

Giang Tùng Bích: “???”

Giang Tùng Bích: “Mình quấy rầy chuyện tốt của cậu sao?”

Lâm Duyệt Vi: “Không có, làm gì có chuyện tốt nào, có chuyện thì mau
nói, có rắm thì mau phóng.”

Giang Tùng Bích nghe giọng nàng lạ lạ, không muốn nàng cúp máy, cũng
không quên cơ trí, nói ngắn gọn: “Thì mình chỉ muốn hỏi một chút xem
buổi chiều cậu có muốn đi ra ngoài dạo phố hay không?”

“Đi dạo phố?”

“Ờ.”

“Dạo phố cái rắm!”

Giang Tùng Bích lau mặt, cách một chiếc điện thoại mà vẫn cảm thấy
chính mình bị Lâm Duyệt Vi phun nước miếng đầy mặt.

“Không dạo thì thôi, tức giận gì chứ?” Giang Tùng Bích ủy khuất mà nói.

“Ngại quá, thất lễ rồi.” Bên kia đầu dây truyền đến giọng Lâm Duyệt Vi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.