LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 462

“Người đẹp thì kêu là mỹ nhân, có cái gì không đúng?”

“Không có, tùy cậu.”

“Cậu còn chưa nói, làm sao giải thích với chị ấy chuyện cậu nói chị ấy bị
lãnh cảm.”

“Thì nói mình thật xin lỗi, mình lỡ miệng.” Lâm Duyệt Vi tự đấm bóp cẳng
chân mỏi nhừ, rồi gác lên bàn trà phía trước, “Đừng chuyện này nữa, nhắc
tới khiến mình xấu hổ đến muốn chui vào trong đất.”

“Được rồi, không nói. Buổi chiều đi dạo phố không?” Ban đầu Giang Tùng
Bích vốn dĩ muốn gọi nàng hỏi chuyện này, rốt cuộc lại chém gió thành
bão, nhưng cô trước sau cũng không quên, có thể thấy được chuyện đi dạo
phố đối với cô quan trọng nhất.

“Không đi, trời nóng.” Lâm Duyệt Vi cự tuyệt thật sự quyết đoán.

“Ở trung tâm thương mại có điều hòa.”

“Trêи đường cũng nóng, mình thật vất vả mới được thả tự do, chỉ muốn ở
nhà thôi, cậu hỏi xem bên phía Tả Kiều có đi không?”

“Cũng được, cậu muốn mua gì không? Mình mua cho cậu, khi nào về sẽ
ghé ngang nhà cậu.”

“Thôi bỏ đi.” Lâm Duyệt Vi rũ mắt, thổi thổi móng tay đã lâu rồi chưa
được làm, nhẹ nhàng bâng quơ mà nói, “Mình đang tự lập tự cường, đừng
hòng khiến mình sa đọa. Đến lúc đó mẹ mình lại nói mình ăn hôi của cậu,
cậu nói xem có phải các bậc phụ huynh đều như vậy hay không, trước kia
thì ngóng trông cậu mau lớn, đến khi thật sự trưởng thành thì lại lải nhải,
lúc nào cũng khiến họ chán ghét.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.