LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 463

“Phụ huynh sao, chỉ cần bọn họ đưa tiền cho mình, lải nhải hai ba câu thì
cứ lải nhải, ha ha ha.”

“Cậu cũng già đầu rồi, không thể để tâm với công ty sao? Nhà cậu chỉ có
mình cậu thôi đó.” Lâm Duyệt Vi khuyên nhủ.

“Nhà cậu cũng chỉ có một mình cậu thôi a, không phải cậu cũng nghĩa vô
phản cố lăn vào giới giải trí à, làm minh tinh còn loạn hơn so với thương
nhân.”

“Nếu cùng làm minh tinh và thương nhân thì sao?”

“Y như địa ngục.”

Lâm Duyệt Vi cười ha ha.

Giang Tùng Bích uống ngụm nước cuối cùng trong ly, nói: “Không thèm
nói với cậu nữa, mình tìm Tả Kiều dạo phố đi, muốn cái gì tùy thời có thể
gọi điện thoại a, chị đây nuôi cưng.”

“Ừm, bái bai.”

“Lát gặp.”

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Duyệt Vi lấy từ trong ngăn kéo bàn trà kềm cắt
móng tay, chân móc thùng rác lại, ngồi xếp bằng trêи sô pha cắt móng tay.
Trêи lầu có Cố Nghiên Thu, nàng không tiện lên lầu, chỉ có thể vặn vẹo đủ
các tư thế, cuối cùng ôm gối nằm trêи sô pha ngủ.

Cố Nghiên Thu tỉnh dậy trước nàng, mặc lại bộ đồ cũ xuống lầu, thì thấy
được bóng hình nằm trêи sofa, ánh mặt trời rất sáng nơi phòng khách, chiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.