LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 486

“Có thể do lâu rồi không sử dụng, nếu không chị –“

Nàng vừa nói vừa ngẩng đầu, vừa lúc đụng phải ánh mắt thâm trầm của Cố
Nghiên Thu.

Lâm Duyệt Vi không biết vì sao mình lại luống cuống, tim đập như trống,
trầm mặc một lúc, mới tìm được thần trí về, thuận lợi nói ra những chữ còn
lại, “Nếu không chị qua chỗ mẹ em tắm?”

Cố Nghiên Thu: “……”

Lâm Duyệt Vi từ ánh mắt trong suốt như con nai vàng của cô đọc ra một tia
ủy khuất.

Trái tim đột nhiên tựa như bị một bàn tay nhỏ bắt lấy, nhẹ nhàng mà nắm
một chút, không phải rất đau, mà là chua xót dài lâu. Lâm Duyệt Vi ho
khan, sửa lời nói: “Nói giỡn, chị lên lầu tắm đi, vừa hay chị không có váy
ngủ, chỗ em có, đương nhiên nếu chị muốn mặc của mẹ em cũng được ha
ha.”

Cố Nghiên Thu vẫn không trả lời, nhìn nàng chăm chú, hàng lông mi thật
dài rũ xuống, trong mắt ẩn hiện một chút ánh sáng nho nhỏ, che giấu một
chút vui mừng.

Vừa nhìn thấy Lâm Duyệt Vi cũng bất giác cảm giác vui vẻ lây.

Nàng không khỏi hoài nghi chính mình, có phải đang suy diễn quá nhiều
rồi hay không, rõ ràng đối phương một chữ cũng chưa nói, ngay cả biểu
tình cũng chưa thay đổi, mà nàng đã lung tung rối loạn não bổ nhiều như
thế. Mày yên tĩnh một chút đi, Lâm Duyệt Vi tự nói, lần trước người ta nói
với mày hết năm sáu lần “Không có ý với em”, rớt não ra rồi sao? Nhớ ăn
không nhớ đánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.