LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 489

“Con xài máy điện mà, chỉ có đầu bàn chải để thay thôi.” ngón tay Lâm
Duyệt Vi ngón tay ở trêи ván cửa đùa nhây cào cào, cào đến bà Lâm cả
người nổi da gà, nói, “Đừng cào nữa! Học đâu ra thói hư tật xấu vậy!”

Lâm Duyệt Vi ha ha cười: “Nhanh lên mẹ, tìm bàn chải cho con.”

Lỗ tai Lâm Duyệt Vi dán ở trêи cửa, nghe được tiếng bước chân, xa xa gần
gần, nàng vội nghiêm, cửa trước mặt mở ra, đầu bà Lâm lén lút lộ ra, nhìn
phía sau Lâm Duyệt Vi.

“Con gái Cố gia đâu?”

“Đang tắm.”

“Sao con biết đang tắm?” Mắt bà Lâm sáng lên.

“Trước khi tắm chị ấy hỏi con cần bàn chải đánh răng.” Lâm Duyệt Vi hóa
phồn thành giản, có kỹ xảo mà nói dối, mở tay ra trước mặt, “Bàn chải
đánh răng đâu?”

Bà Lâm giao bàn chải đánh răng cho nàng.

“Không được lão khi dễ người ta.” Bà Lâm dặn dò nàng.

“Con? Khi dễ người ta?” Lâm Duyệt Vi cảm giác nàng còn oan ức hơn cả
Đậu Nga, Cố Nghiên Thu như vậy, ai dám khi dễ chứ, cô lạnh mặt một cái
thì có thể khiến người ta chết cóng, làm sao mà khi dễ.

Bà Lâm nhướng mày: “Con đó, hoành hành ngang ngược.”

“Hay lắm, bây giờ mẹ cùi chỏ hướng ra ngoài, không thèm nói với mẹ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.