LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 565

người ba cô vẫn luôn sùng kính nhiều năm qua.

Cố Nghiên Thu nắm chặt tay.

“Người khiến con quá thất vọng rồi, ba.”

Cố Hòa đau đớn đến nhắm mắt lại, nghe được tiếng đóng cửa của thư
phòng vang lên.

Ông bước đến bên cửa sổ, không bao lâu sau một mảnh sân sáng lên vì đèn
ô tô, tiếng động cơ của chiếc Maserati màu trắng nổ vang, rời khỏi cổng lớn
Cố trạch. Cố Hòa một tay chống lên bệ cửa sổ, nhìn theo xe Cố Nghiên Thu
rời đi.

Thật lâu sau, ông giống như không còn hô hấp nổi, lồng ngực kịch liệt mà
phập phồng vài cái, chống từng bước, đỡ lấy bàn sách khom lưng ho khan.

Ông vừa ho khan vừa tìm kiếm lung tung trêи bàn sách, rốt cuộc rút ra một
tờ khăn giấy, che lên miệng mũi, giảm tiếng ho đến mức thấp nhất. Chờ hơi
khống chế được, ông dùng chiếc di động trêи bàn gõ ra một chuỗi dãy số.

Vang lên vài tiếng, có người tiếp máy.

“Lão Tiêu, khụ khụ khụ.”

“Sao lại ho nghiêm trọng như vậy? Đã đi bệnh viện chưa?” Lão Tiêu — Tài
xế cũ của Cố gia vội vàng hỏi.

“Đi rồi, khụ khụ, không có vấn đề gì.”

“Sao lại gọi điện thoại cho tôi, giữa trưa không phải đã gọi rồi sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.